"Vâng ạ." Vân Trúc đang lắc đầu liền gật đầu ngay tức khắc.
Sau khi Tư Dịch và Vân Dịch ngồi vào ghế lái và ghế phụ lái, Tư Dịch khởi động xe, chiếc xe lao đi như một tia chớp.
Lúc này Vân Dịch thấy hơi chột dạ, anh cứ cảm thấy đến nhà Thanh Dứu chúc Tết, sắp được gặp người lớn trong nhà của Thanh Dứu nên khó tránh khỏi cảm giác hơi căng thẳng.
Vân Tiên thì khá mong chờ.
Cô biết địa chỉ nhà Thanh Dứu nhưng chưa tới bao giờ.
Nhà Thanh Dứu ở thành phố Tân, tỉnh Phổ. Thực ra cũng không phải ở thành phố Tân, mà là ở vùng nông thôn miền núi gần thành phố Tân, nơi đó tên là thôn La.
Một nơi rất nghèo, rất hẻo lánh, nhưng đó chính là nhà của Thanh Dứu.
Kiếp trước Vân Tiên chỉ biết là Thanh Dứu đến từ nông thôn, cô cũng chưa từng tới nhà Thanh Dứu chúc Tết.
Mà Thanh Dứu bị bắt đi từ nông thôn, nghe nói lúc đó bị tên buôn người lừa bắt mất. Khi đó Thanh Dứu cũng không còn nhỏ nữa, độ tuổi ấy đã có thể ghi nhớ được một số chuyện rồi.