Tần Y Nhu mở cửa vào phòng, cảm nhận được bầu không khí có gì đó khác thường.
Bà nhíu mày nghi ngờ nhưng giờ phút này trong phòng đang tối mịt.
Ánh đèn ngoài hành lang chiếu vào trong phòng nhưng cũng chỉ là vài tia sáng mà thôi.
"Tiểu Tiên?" Tần Y Nhu nhíu mày, vịn tường đi tới bật đèn.
Ánh đèn màu trắng chiếu sáng cả căn phòng.
Tần Y Nhu đi tới cạnh giường, không ngờ lại thấy...
Vân Tiên đang yên lặng ngủ say trên giường, ngoài điều này thì không có điểm kỳ lạ nào khác.
Không thể nào? Chẳng lẽ Vân Trúc thật sự nhìn nhầm rồi sao?
Tần Y Nhu không đánh thức Vân Tiên, hơi thở của Vân Tiên đều đều nặng nề, vừa nghe là biết cô đang ngủ say.
Cũng chỉ có người quá mệt mỏi vào ban ngày mới thở nặng nề như thế nên Tần Y Nhu không gọi cô dậy.
Sau khi Tần Y Nhu nhìn thấy Vân Tiên ngủ say, bà rón rén bước ra khỏi phòng, nhưng vì còn lo lắng trong phòng thật sự có kẻ trộm mò vào, bà vẫn mở tủ quần áo trong phòng ra kiểm tra.