Đến lúc Vân Tiên theo sau Cát Quân Kiến quay trở vào võ quán, còn chưa qua cánh cửa nhỏ hình bán nguyệt thì đã nhìn thấy Ngải Quốc Huân đang ngây ngốc đứng ở trước cửa nhỏ hình bán nguyệt.
"Cạch" một tiếng, chỉ thấy súng trong tay Ngải Quốc Huân rơi xuống đất.
Ông ta đứng ngây người tại chỗ.
"Sao thế, sao thế?" Cảnh sát Bao bị dọa sợ cuống cuồng, ông ta và những chiến sĩ cảnh sát nhân dân khác vội vàng giơ côn cảnh sát trong tay lên, hơi sợ hãi nhìn chằm chằm bên đó.
Từ bên này chỉ có thể nhìn thấy cửa nhỏ hình bán nguyệt chứ không nhìn thấy bên trong võ quán.
Mà giờ phút này, Ngải Quốc Huân đang đứng trước cửa nhỏ hình bán nguyệt, mọi người có thể nhìn thấy chỗ của ông ta.
Do đó, cảnh sát Bao còn cho rằng Ngải Quốc Huân đi tới cửa nhỏ hình bán nguyệt thì nhìn thấy trong võ quán thật sự có côn đồ đang giơ súng đợi ông ta tự chui đầu vào lưới, vì vậy nên Ngải Quốc Huân mới sợ hãi đánh rơi cả súng trong tay.