"Mùng mười Tết? Có nghĩa là còn chín ngày nữa?" Vân Tiên nhướng mày, khóe miệng cô hơi nhếch lên, khuôn mặt mang theo chút ánh sáng lấp lánh, nhìn vào có vẻ như rất rạng rỡ.
Mái tóc đuôi ngựa buộc cao trên đỉnh đầu giống như thác nước chảy thẳng xuống, khiến cho Vân Tiên trông tràn đầy năng lượng.
Từ khi sống lại, Vân Tiên chưa từng cắt tóc, mái tóc đen dài, mượt mà óng ả của cô dù có buộc cao kiểu đuôi ngựa vẫn dài đến eo.
Một Vân Tiên như vậy trông càng xinh đẹp đến động lòng người.
Vừa qua giao thừa, Vân Tiên cũng đã mười sáu tuổi. Vân Tiên ở tuổi mười sáu vẫn còn đang phát triển, có thể thấy được chút nhô cao của hai bầu ngực nằm dưới lớp áo lông dày.
Đương nhiên Cát Quân Kiến không chú ý đến những điều này ở cô, ông nghiêm nghị nhìn Vân Tiên, giọng nói cất lên vô cùng nghiêm túc: "Phải."