"Vân Tiên..." Anh Hầu lẩm bẩm, trực giác mách bảo hắn, cô không hề đơn giản!
Người con gái có thể cầm súng bắn, làm sao có thể là một nhân vật đơn giản được!
Hiện giờ anh Hầu ở trấn Tân Giang cũng là vì quê hắn ở đây. Bố hắn đưa hắn về đây để đón năm mới.
Vậy mà cô gái tên Vân Tiên này lại dám bắt hắn tới chỗ bố mình để hỏi cô ta là ai, như vậy chắc chắn cô là kẻ có máu mặt.
Lúc này anh Hầu cũng đã phải thu lại ánh nhìn vừa rồi đối với Vân Tiên - người đã dám nổ súng.
"Chúng ta đi thôi!" Anh Hầu phất tay, ra hiệu những anh em khác cùng mình rời khỏi đây.
Đám anh em nghe thấy mệnh lệnh của anh Hầu, lập tức quay người chuẩn bị rút lui.
"Tao có nói là cho phép chúng mày đi rồi sao?" Đám người anh Hầu vừa quay người thì giọng nói từ tính của Tư Dịch ở phía sau vang lên.
Sau khi Vân Tiên biết anh Hầu là con trai của Đoàn Lỗi thì đã không còn lên tiếng nữa.