Nghe vậy, Tư Dịch bỗng thấy vui trong lòng.
Anh không ngạc nhiên với việc Vân Tiên trùng sinh, càng không hề có biểu cảm bàng hoàng.
"Điều này anh đã biết từ lâu rồi." Tư Dịch quay lại bên cạnh Vân Tiên. Anh nhìn cô, đôi mắt như có một dòng nước ấm áp đang chậm rãi chảy vào trái tim cô.
Anh vui vì sự thẳng thắn của Vân Tiên.
Anh muốn chính tai nghe được những điều đó từ miệng cô. Bởi vì khi cô lựa chọn nói cho anh nghe bí mật mà cô cất giấu sâu thẳm nhất trong lòng thì cũng chứng tỏ là cô đã thật sự thừa nhận anh.
Lúc này Tư Dịch khẳng định cô đã hoàn toàn chấp nhận anh rồi.
Anh định ôm cô nhưng bị Vân Tiên né qua một bên.
Cô cắn răng, hơi trề môi, nhìn anh nói:
"Anh đã biết rồi à? Vậy mà còn hỏi em những điều này?"
Cô không thật sự giận mà thay vào đó lại có một cảm giác thoải mái dễ chịu.