Vân Tiên biết Trương Thiết Quân - chồng của Tần Quân Lan, chị ruột trên danh nghĩa của mẹ cô, đang làm kinh doanh.
Hôm nay, Tần Quân Lan đúng là cùng chồng tới bàn chuyện làm ăn với khách hàng.
Nếu hôm nay không phải là khách hàng lớn, rất quan trọng thì bọn họ cũng sẽ không chọn nhà hàng bốn sao cao cấp này.
Nên biết ngay cả gia đình có điều kiện như bọn họ mà còn không ăn nổi một bữa ở đây.
Rõ ràng trong tiềm thức của mình, Tần Quân Lan luôn cho rằng nhà em gái mình rất nghèo, nghèo tới mức không đóng nổi tiền học cho con gái, số tiền mượn từ chỗ bà ta còn trả không xong!
Vậy mà hôm nay bà ta lại nhìn thấy Vân Tiên và Vân Dịch tới nhà hàng cao cấp như thế này ăn uống, sao có thể không kinh ngạc?
Bọn chúng có tiền để tới những nơi cao cấp như này tiêu xài sao? Đi gặp quỷ đi!
Vậy nên vừa rồi Tần Quân Lan mới gọi ba người Vân Tiên lại, giọng điệu nói chuyện hùng hổ dọa người.
"Sao bọn tôi lại không thể ở đây? Lẽ nào bà vào được mà bọn tôi lại không?"
Vân Tiên cười lạnh, tỏ vẻ khinh thường. Cô thật sự chẳng có chút thiện cảm nào với bà bác trên danh nghĩa này.
"Xem kìa, mày dám cãi lại bác mày thế à! Không biết lớn bé gì cả. Thật không biết Y Nhu đã dạy dỗ bọn mày thế nào! Hoàn cảnh chúng mày như thế rồi còn cho hai đứa chúng mày tới đây ăn uống thả cửa?"
Tần Quân Lan nói giọng tức giận.
Tần Quân Lan nói câu này chỉ có một mục đích duy nhất, bà ta muốn ám chỉ cho Vân Tiên nhớ rằng nhà cô còn nợ tiền bà ta. Tiền chưa trả hết mà còn tới đây ăn chơi không biết đường xấu hổ!
Thế nhưng Tần Quân Lan cân nhắc tới việc ở đây vẫn còn người ngoài, bà ta lại là người rất sĩ diện cho nên chỉ nghiến răng nhìn Vân Tiên và Vân Dịch. Một giây sau bà ta lại làm ra vẻ sâu xa, ra dáng một người bác: "Không phải bác nói bọn mày không được đến, nhưng mẹ chúng mày kiếm tiền cũng đâu dễ dàng gì. Tiền vất vả kiếm được không phải để chúng mày tiêu xài linh tinh đâu!"
Tiền bọn họ thiếu nợ nhà bà ta còn chưa trả đó!
"Cháu là bạn của Vân Dịch, bữa ăn hôm nay là do cháu mời. Anh em Vân Dịch chưa từng tiêu xài phung phí, bác của Vân Dịch đừng nói như vậy!"
Hứa Hách Triết nghe thấy vậy lập tức đứng ra giải thích cho Vân Dịch.
Chỉ cần không phải là kẻ ngốc thì đều có thể nhận ra bà bác Tần Quân Lan này ghét hai người Vân Dịch và Vân Tiên tới mức nào.
Hứa Hách Triết nhận ra giọng điệu khó chịu của Tần Quân Lan nên giúp Vân Dịch và Vân Tiên đáp trả một câu.
"Cậu?"
Lúc này Tần Quân Lan mới dời ánh mắt từ Vân Dịch và Vân Tiên qua Hứa Hách Triết.
Bà ta thấy Hứa Hách Triết ăn mặc cũng không xoàng, không giống mấy đứa trẻ sống trong nghèo khó. Huống hồ Hứa Hách Triết cũng đã nói bữa ăn này là do cậu mời Vân Tiên và Vân Dịch.
Một bữa ăn ở đây giá không hề thấp.
Hứa Hách Triết bằng tuổi Vân Dịch lại có thể tùy ý mời khách ăn ở đây, chắc chắn là công tử con nhà giàu.
Mới vừa rồi, Tần Quân Lan còn định nổi giận thì lập tức dịu xuống. Bà ta suy nghĩ đến việc một công tử con nhà giàu thế này lại là bạn của Vân Dịch, thái độ sau đó lập tức thay đổi.
"Ái chà! Tiểu Tiên, Tiểu Dịch à! Vừa rồi bác chỉ nói bọn mày vài câu thôi mà! Dù gì mẹ bọn mày kiếm tiền cũng không dễ dàng gì, bọn mày cũng phải nghĩ cho mẹ chứ…"
Thái độ của Tần Quân Lan đối với Vân Tiên và Vân Dịch lập tức chuyển từ cứng rắn thành nhẹ nhàng.
Nếu đúng là Vân Dịch làm bạn với đám công tử con nhà giàu thì tương lai tiền đồ vô lượng. Biết đâu một người làm bác như bà ta có thể được thơm lây chút gì đó.
Lúc này Tần Quân Lan quên luôn thái độ hùng hổ dọa người của mình với Vân Dịch và Vân Tiên trước đó.