"Ớ… Không phải chứ, Vân Tiên, em muốn đi chơi với người này à? Vậy còn vụ hát karaoke mà chúng ta đã bàn thì sao?" Sở Hướng Nam thấy Vân Tiên thật sự đồng ý đi với cái tên Chu Ngọc Hạo rõ ràng không có ý tốt kia, anh ta chợt sững người, hỏi Vân Tiên.
"Tất nhiên là thật! Dù sao em cũng không biết hát, không đi karaoke nữa." Vân Tiên cười, híp mắt lại, môi hơi cong khiến Chu Ngọc Hạo càng thêm kinh ngạc vì vẻ đẹp của cô.
Lúc này, Vân Tiên yên tĩnh mà xinh đẹp, cả người toát ra vẻ đẹp tự nhiên tinh khiết. Cô hơi híp mắt càng khiến người ta có cảm giác không nói nên lời.
Sở Hướng Nam còn muốn nói thêm gì đó nhưng bỗng ngừng lại.
Anh ta nhớ lại lúc Vân Tiên đối phó với Pitt lần trước, cũng là cái híp mắt, cười nhẹ này.
Chẳng lẽ Vân Tiên định…
Sở Hướng Nam chợt nghĩ tới điều này, thế là anh ta không nói gì thêm nữa.
Mọi người thấy Sở Hướng Nam im lặng thì cũng giả vờ như không biết gì.