Khi nghe thấy mẹ của Vương Bá thỏ thẻ nũng nịu nói chuyện với người đàn ông trung niên bên cạnh, Vân Tiên lập tức nổi da gà.
Lúc này, người đàn ông đó đang dùng ánh mắt châm chọc đánh giá Vân Tiên, sâu trong đáy mắt còn lộ ra sự ghét bỏ giống như trông thấy ăn mày.
"Là mày ăn hiếp vợ con tao đúng không?" Người đàn ông trung niên nhìn Vân Tiên rồi cười mỉa.
Vân Tiên đang nắm tay Vân Trúc chỉ hơi ngẩng đầu, lẳng lặng nhìn ông ta và khẽ cười.
Người đàn ông trung niên này chính là ba của Vương Bá, tên là Vương Vũ Quý.
Vương Vũ Quý là nhân viên của một xí nghiệp quy mô lớn, sau nhiều năm làm việc và trải qua vài lần thăng quan tiến chức, ông ta càng cảm thấy mình là một ông chủ lớn và đầy đẳng cấp. Vì vậy khi đối mặt với người khác, ông ta luôn thích quan sát cách ăn mặc của đối phương.
Ông ta thấy Vân Tiên ăn mặc giản dị, còn Vân Trúc bên cạnh cũng không có món đồ hiệu nào trên người nên không sợ.