Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Tiên trở nên nhăn nhó do bị phát hiện ra bí mật, Tư Dịch không nhịn được muốn kéo cô lại gần mình.
Anh nghĩ như vậy và cũng làm như vậy thật.
Tư Dịch kéo Vân Tiên vào lòng. Hương sữa ngọt ngào của thiếu nữ nhẹ nhàng lan tỏa, kết hợp với mùi hương cơ thể dịu mát của Vân Tiên khiến Tư Dịch mỉm cười.
Vân Tiên đẩy Tư Dịch ra, vì Tần Y Nhu đang nấu ăn dưới nhà nên cô không muốn tạo ra động tĩnh gì. Cuối cùng cô đành vùi mình vào cơ thể anh.
Cũng may cô không ghét mùi hương trên cơ thể anh. Đó là một cảm giác nhẹ nhàng, ấm áp mang theo chút ngọt ngào như đường mật.
Tư Dịch ôm cơ thể bé nhỏ của Vân Tiên vào lòng, cũng không hỏi gì thêm.
Lúc này đối với anh, chẳng có chuyện gì quan trọng bằng cô.
Cho tới khi Tần Y Nhu nấu ăn xong, Tư Dịch mới buông Vân Tiên ra.
Trong bữa cơm tối, Tư Dịch luôn ngồi sát bên cạnh cô.