Giáo viên nhanh chóng giải thích một mạch, do sự việc cấp bách nên ông ấy không có thời gian để thở.
Nhưng thầy giáo này vẫn rất có lương tâm.
Nếu đổi lại là người chỉ lo cho mình, có lẽ ngay khi biết mức độ nguy hiểm của sự việc đã bỏ chạy trước rồi.
Làm gì có chuyện bất chấp nguy hiểm chạy tới đây thông báo cho toàn bộ học sinh sơ tán.
"Á! Cái gì? Gần đây có gài bom sao?"
"Có phải chúng ta sẽ chết không?"
"Hu hu hu, mình không muốn chết, mau chạy thôi!"
…
Thầy giáo vừa nói xong, toàn bộ học sinh tại hiện trường đều vô cùng kích động. Khuôn mặt tất cả mọi người chỉ lộ ra một biểu cảm.
Sợ hãi, kinh hoàng, hoảng hốt.
Trong lúc nhất thời, hội trường náo loạn tới cực điểm. Toàn bộ mọi người đều ùa tới lối ra.
"Các em học sinh! Đừng kích động! Đừng hoảng loạn! Lần lượt từng người một ra ngoài!" Xảy ra tình huống đột ngột như vậy nhưng vẫn có giáo viên đứng dậy cố gắng tỏ ra bình tĩnh chỉ đạo hội trường.