Sau khi Vân Tiên trở về nhà từ chỗ Lư Hạo Trạch, thời gian đã không còn sớm nữa. Hôm nay cô không tới trại huấn luyện quân đội, mà trực tiếp vùi đầu vào gối ngủ một giấc khi vừa về tới nhà.
Mấy ngày kế tiếp, không có chuyện gì đặc biệt xảy ra.
Bảy ngày sau, hội diễn văn nghệ Tết Dương lịch mà học sinh cả trường mong chờ chính thức mở màn.
Sáng sớm hôm đó, Trần Hinh Di hưng phấn la to.
Trần Hinh Di có tiết mục tham gia biểu diễn.
Cô ấy chọn tiết mục là ca hát.
Giọng hát của Trần Hinh Di rất hay, tiếng hát nghe cực kỳ êm tai.
Mặc dù theo thường lệ, hội diễn văn nghệ Tết Dương lịch đều được tổ chức vào buổi tối nhưng mới sáng ra, Trần Hinh Di đã đứng ngồi không yên.
"Em đừng hét nữa, nhanh chóng đi chuẩn bị cho bài hát của em đi, ha ha!" Trương Thiệu Phong vừa thấy Trần Hinh Di hưng phấn đảo quanh bên người Vân Tiên, bèn đưa tay búng lên trán cô, sau đó lại nhích tới gần.