Sau khi Tư Dịch lên tiếng, Vân Tiên và Vân Trúc đều ngây người.
Ngay cả Vân Tiên cũng chẳng hiểu Tư Dịch nói vậy là có ý gì.
Vân Trúc cúi gằm mặt xuống, lắc qua lắc lại.
Tất nhiên, một đứa trẻ mới tám tuổi sẽ không hiểu được vì sao mình hỏi chị gái, chị đã đồng ý rồi mà anh trai đẹp trai này lại không cho mình ngủ chung với chị.
Ngay khi hai người còn chưa ý thức được chuyện gì, bóng dáng cao lớn của Tư Dịch đã bước đến đứng cạnh Vân Tiên.
Anh hơi nhướng đôi mày anh tuấn lên, sau đó nghiêng đầu nhìn mái tóc ngắn của bé Vân Trúc, dùng giọng nói nhẹ nhàng, tình cảm nhắc lại câu nói vừa rồi: "Em không được ngủ cùng cô ấy."
Vốn dĩ việc Vân Trúc tới đây là chuyện ngoài ý muốn, nên chưa ai giúp nhóc dọn dẹp một căn phòng sạch sẽ.
Nhưng kể cả như vậy, anh cũng không cho phép Vân Trúc ngủ chung với Vân Tiên, dù nó chỉ là một đứa trẻ.