"Cái… Cái gì… Tiểu Tiên, con tham gia bộ đội đặc chủng!" Tần Y Nhu bỗng nhiên ôm ngực, bị tin tức bất ngờ này dọa sợ cả buổi. Bà nhìn chằm chằm Vân Tiên, dùng giọng nói cao tới quãng tám thốt lên câu vừa rồi.
Có vẻ như Vân Tiên đã muốn thành thật với mẹ nên cũng không giấu giếm nữa.
Tay cô nắm lấy tay Tần Y Nhu, dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói: "Mẹ, con đã tham gia bộ đội đặc chủng, đây là lựa chọn của con."
Chỉ vài câu này của Vân Tiên gần như đã giải thích toàn bộ thắc mắc của Tần Y Nhu.
Thậm chí mấy câu trên còn làm Tần Y Nhu nghĩ đến chuyện thân thủ của Vân Tiên bỗng nhiên trở nên lợi hại như vậy cũng là vì cô được huấn luyện khi tham gia bộ đội đặc chủng.
Mà ngay cả hành động nhanh nhẹn giúp Vân Tiên có thể giết chết đám côn đồ vừa rồi cũng là kết quả của việc huấn luyện trong bộ đội đặc chủng.
Tần Y Nhu như tìm được căn nguyên của mọi sự thắc mắc của mình, nhưng đồng thời, bà lại có chút khó chấp nhận.