"Vết thương có sao không?" Cát Quân Kiến thấy Vân Tiên dẫn Tần Y Nhu đi tới, ông ấy liếc vết thương trên tay cô, hỏi.
Hiển nhiên ông ấy đã nghe những nhân chứng kia nói nguyên nhân Vân Tiên bị thương là vì cứu Tần Y Nhu.
Nếu không, với thân thủ của Vân Tiên sẽ không xảy ra chuyện.
Nhưng trong tình cảnh ấy mà Vân Tiên lại có thể cứu Tần Y Nhu dưới lưỡi dao đã gần trong gang tấc, có thể nhìn ra thân thủ của cô tuyệt đối là đứng đầu.
Chỉ cần nghe lời khai của những nhân chứng kia, Cát Quân Kiến biết nếu là ông ấy, có lẽ lúc ấy ông ấy chỉ có thể dùng mạng của mình để đổi lấy mạng sống của Tần Y Nhu. Dù có đẩy Tần Y Nhu ra thì cũng không thể đẩy với tốc độ đó.
Quả nhiên Vân Tiên không hổ là người giết chết Lang Nhận, sát thủ đứng trong top mười của bảng xếp hạng.
"Không sao!" Vân Tiên cười khẽ, ngược lại cô còn giới thiệu Tần Y Nhu với Cát Quân Kiến: "Đây là mẹ cháu!"
"Ờ.." Cát Quân Kiến nghe xong lại tò mò nhìn Tần Y Nhu vài lần.