"Giường ngủ mà chị chọn trúng? Đây cũng đâu phải nhà chị? Hơn nữa tôi cũng đâu biết chị chọn chiếc giường này? Chị bị thần kinh à?" Trần Hinh Di cũng không phải người hiền lành gì, đột nhiên bị đẩy một cái đương nhiên là tức giận hơn ai hết, cô ấy quát ngược lại nữ sinh vừa đẩy mình.
Nữ sinh này tên là Lưu Tú Tú, vẻ ngoài trông cũng khá sáng sủa, chỉ đáng tiếc đã bị phấn son trang điểm trên mặt che mất, nhìn qua còn cảm thấy có chút quỷ dị.
Từ nhỏ đến lớn Lưu Tú Tú đã có quan niệm rằng, thứ gì cô ta muốn nhất định không cho phép người khác lấy đi.
Mà hành động này của Trần Hinh Di lại giống như đối đầu với cô ta, cô ta lập tức vung tay lên định đánh Trần Hinh Di, còn buông lời mắng chửi: "Mày mới là đồ thần kinh! Cả nhà mày đều thần kinh! Tao nhắm cái giường ngủ này thì nó chính là của tao, không cần lý do gì cả! Mày…"
Lưu Tú Tú còn định đánh Trần Hinh Di, nhưng bị một nữ sinh khác chạy từ cửa vào ngăn lại.