Lúc nói những lời này, Tư Dịch hơi tức giận, anh giận là vì bỗng dưng phát hiện ra Vân Tiên bị thương, nhưng cô lại chẳng nói với mình.
Hơn nữa nhìn quần lót của cô là thấy vết máu đã lan ra quần.
Bằng mắt thường, Tư Dịch cũng có thể đoán được độ sâu của miệng vết thương, chỉ sợ là còn sâu hơn cả vết thương của mình nữa!
Vậy mà cô lại chẳng nói gì?
Tư Dịch hơi bực bội, vươn tay muốn kéo chiếc quần ở nơi "miệng vết thương".
Vừa rồi Vân Tiên không có phản ứng gì, lúc này cô đột nhiên hoàn hồn.
Từ trước đến giờ cô không có khái niệm về chu kỳ "bà dì" đến hỏi thăm, từ sau khi tiếp nhận thân thể này, thời kỳ kinh nguyệt cũng mới đến.
Đời trước Vân Tiên không hiểu biết gì nhiều, thậm chí có lúc nó đến khi cô đang thực hiện nhiệm vụ.
Nhưng nếu trong thời gian đặc thù, tình huống yêu cầu xuống nước, Vân Tiên vẫn phải xuống thôi, cho dù là hy sinh mạng sống, cô cũng phải hoàn thành nhiệm vụ của mình.