Nhưng dù Snigi có nghĩ nát óc, cũng không xếp Vân Tiên vào loại sát thủ hay đặc công được.
Dù sao tuổi tác Vân Tiên cũng rất rõ ràng.
Thân thủ quả thực không hề tương xứng với tuổi tác của cô.
"Đợi đã! Cô Vân đợi đã!" Đoàn Lỗi vừa nói, vừa xông lên võ đài, ngăn Vân Tiên giết Snigi ngay tại chỗ.
"Xin cô Vân nể mặt đại ca chúng tôi, tha cho Snigi một mạng!" Đoàn Lỗi đã chứng kiến thủ đoạn của Vân Tiên, lúc này lại càng cung kính từ tận đáy lòng, vội vã nói với cô.
Snigi mặc dù đáng chết, nhưng gã lại là thành viên đội quyền anh quốc gia nước Y. Giết hắn, đồng nghĩa với việc giết một nhân vật bồi dưỡng trọng điểm của nước Y, nước Y chắc chắn sẽ không chịu để yên.
Đó không còn là vấn đề ân oán cá nhân nữa, mà sẽ dẫn đến một trận đổ máu, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng.
"Ông muốn tôi tha cho gã?" Vân Tiên nắm chặt súng, đặt nòng súng đen ngòm lên mặt Snigi vỗ nhè nhẹ hai phát, nhướng mày hỏi.