"Hi, ầy, cuối cùng thì mọi người cũng ra rồi, tôi đã đợi lâu lắm đó." Lâm Mỹ Diễm chen lên trước, chạy đến trước mặt Vân Tiên, cô ta muốn đưa tay ra để nắm lấy tay cô như bạn bè thân thiết.
Trước đây, chỉ cần là người bình thường cũng biết rõ thái độ của Lâm Mỹ Diễm với Vân Tiên. Trước kia cô căm hận Vân Tiên như thế nào, hận tới mức không thể khiến cô biến mất ngay lập tức.
Nhưng giờ giọng điệu lại thay đổi hoàn toàn.
Lâm Mỹ Diễm chạy tới muốn nắm tay Vân Tiên, mục đích của hành động này hiện rõ trên nét mặt.
Vân Tiên nhìn thấy cô ta đang lao về phía mình, cô không nhịn được hơi nhếch môi cười lạnh, sau đó cô âm thầm tránh khỏi bàn tay của Lâm Mỹ Diễm.
Vân Tiên né tránh khiến cho Lâm Mỹ Diễm tức giận trừng mắt nhìn cô.
Chỉ hận không thể dùng ánh mắt để giết chết Vân Tiên, nhưng một lát sau cô ta lại quay về dáng vẻ nịnh nọt lấy lòng người khác, tiếp tục tiếp cận Vân Tiên.