Giọng Vân Tiên vừa vang lên, người đàn ông đeo kính bắt đầu suy nghĩ.
Bởi vì thời gian khi kẻ thần bí đó xuất hiện lâu hơn so với lúc Lam Tố ra khỏi động nên người đàn ông đeo kính cần phải nghiêm túc suy nghĩ lại điểm đặc thù của kẻ ấy khi đó.
"Ha ha, các người còn tưởng mình đang đóng phim thần thoại à! Còn làm vẻ thần bí, giống như thật vậy! Người không biết còn tưởng các người đang đóng phim đấy!"
Thấy Vân Tiên thành công trong việc gây sự chú ý của mọi người, lúc này Lâm Tiểu Sở lại nghĩ tới việc mình bị làm nhục đều bởi vì Vân Tiên không kịp thời tới cứu.
Vì vậy Lâm Tiểu Sở mở miệng nói với vẻ đầy tức giận, định khiến Vân Tiên khó xử.
Lâm Mỹ Diễm nghe Lâm Tiểu Sở nói thì đột nhiên như tìm được cánh tay giúp sức.
Hóa ra người con gái này cũng ghét Vân Tiên như vậy à!
Sau khi Lâm Tiểu Sở nói xong, Lâm Mỹ Diễm cũng hùa theo: "Đúng vậy! Tự khiến mình trở nên bí hiểm! Cái gì mà thế giới khác! Cái gì cái gì chứ!"