Rõ ràng Tư Dịch không ngờ rằng mọi chuyện lại thành ra thế này, vành tai bên cạnh gương mặt anh tuấn kia cũng thoáng ửng đỏ.
Cơ thể này của Vân Tiên rất phổng phao, tuy cô chỉ mới mười lăm tuổi nhưng dáng người đã vô cùng duyên dáng yêu kiều.
Tay của anh có thể cảm nhận được thứ mềm mại đầy sức sống kia.
Vân Tiên nhếch môi, thừa dịp Tư Dịch đang sững sờ, cô giơ tay thuận lợi đẩy anh ra rồi đứng lên.
Trái tim của cô đang đập loạn, một cảm giác nhộn nhạo không rõ tên đang lan ra khắp cơ thể.
Vân Tiên đứng lên, rời đi.
Là người sống hai kiếp người, cô có thể không hoảng sợ trong chiến đấu, giết người trong vô hình nhưng hôm nay là lần đầu tiên cô gặp phải chuyện như vậy.
Vân Tiên vừa đi được hai bước, đã bị thân hình cao lớn của Tư Dịch chặn lại. Anh đứng trước mặt cô, hơi nghiêng đầu, gương mặt tuấn tú đối diện với Vân Tiên, vành tai nóng bừng, anh gượng gạo lên tiếng: "Khụ, xin lỗi! Tôi không cố ý!"