Vân Tiên từ từ bước từ trên lầu xuống, khóe miệng cô hơi cong lên, nhìn vẻ mặt chỉ đơn thuần như một thiếu nữ trong sáng vô tội.
Tên cướp dưới lầu cũng phải sững sờ, hoàn toàn ngẩn ngơ trước khuôn mặt tựa như vô tội kia của Vân Tiên. Hắn thầm nghĩ: Một cô gái xinh đẹp như vậy, thực sự là ma quỷ giết người không chớp mắt vừa nãy sao?
Khi đó cô đã đá thẳng tên dâm tặc đang hôn mê nhưng rõ là vẫn còn sống từ trên tầng hai xuống dưới này!
Một kẻ đang hôn mê bị người ta đạp từ trên cao xuống, nếu hắn ta vẫn còn tỉnh táo thì với độ cao đó có lẽ hắn đã không chết, nhưng với động tác của Vân Tiên thì tên dâm tặc kia chắc chắn đã đi đời rồi.
Lúc mọi người ở đây vừa mường tượng đến đó thì Vân Tiên đã tới giữa cầu thang.
Sắc mặt của cô bỗng thay đổi, thu lại nụ cười vừa rồi.
Một giây ngay sau đó, mọi người lập tức chứng kiến cảnh tượng mà cả đời này họ cũng khó thể quên.