"Xông vào! Cướp cô dâu thôi!"
Một đám người ầm ầm lao vào biệt thự, cảnh tượng không cần nói cũng biết hoành tráng tới mức nào.
Đám đàn ông xông vào trong, Vân Tiên hơi sững người, một giây sau cô vô thức nắm lấy tay Tư Dịch chạy về một phía.
Ban đêm thật yên tĩnh, nhưng lúc này đây nó đã được niềm vui bao trùm lấy, khiến con người ta cảm thấy sung sướng đến vô ngần.
Vân Tiên nắm tay Tư Dịch, sải bước bước đi vào trong biệt thự. Các chiến hữu của Cát Quân Kiến đã ào ào cướp cô dâu xuống lầu thành công.
Bản thân Cát Quân Kiến cũng tham gia. Đương nhiên ông không cướp cô dâu mà là ngăn cản đám chiến hữu của mình cướp "vợ yêu".
Nhưng cuối cùng bạn ông ấy vẫn cướp được người đi xuống lầu.
Mẹ của mình bị cướp, Vân Tiên cũng không ra tay.
Đây chỉ là một trò chơi để mọi người vui hơn nên đương nhiên cô sẽ không tham gia.
"Chị ơi, em cướp được cái gối."
"Còn em nữa! Em cướp được một ấm nước!"
"Em thì là… dép lê!"