Khi Hồ Bá Thiên đi tới gần, ba người Diane còn đang đánh bài vô cùng vui vẻ.
"Ăn ăn ăn rồi! Cuối cùng chị đây cũng thắng mấy người một ván! Ha ha, mau chung tiền đi!" Diane đập bàn một cái, cô ấy cười sang sảng, đưa tay về phía Quỷ Diễm và Quỷ Luyện.
"Thảm rồi! Tôi vừa mới thắng được mười triệu mà giờ lại bị cô lấy mất! Tôi không phục!" Quỷ Diễm gào lớn.
Nói xong, Quỷ Diễm vừa cười vừa chớp mắt, sau đó, cô ấy quay qua nhìn Quỷ Luyện, hả hê nói: "Nhưng may mà không thua! Vừa rồi tôi mới thắng được từ chỗ anh một mười triệu mà, ha ha!"
…
Ba người vui vẻ đánh bài, cũng trắng trợn làm lơ Hồ Bá Thiên.
Không chỉ là làm lơ bình thường mà thậm chí ngay cả lúc Hồ Bá Thiên cung kính cúi đầu và kính trọng chào hỏi với ba người như vậy, ba người Diane cũng lười nhìn sang Hồ Bá Thiên dủ chỉ là một ánh mắt.
Hồ Bá Thiên giống hệt như không khí, bị người ta ngó lơ.
Mọi người đứng cách đó không xa cũng thót tim.