Lữ Lan Hoa vừa nói vừa chạy như bay ra khỏi cửa.
"Ôi trời! Lan Hoa à! Bà đừng làm chuyện ngốc nghếch đấy nhé! Ôi trời ơi! Đó là hôn lễ, không được làm loạn, không may mắn đâu!"
Bà già tới báo tin trông thấy Lữ Lan Hoa lao thẳng ra ngoài như điên dại thì bị dọa đứng ngây người tại chỗ. Bà ta đi lòng vòng, cuối cùng nhìn sang Vân Cương cũng đang ngẩn ngơ im lặng không nói được tiếng nào. Bà già nghiến răng, cuối cùng chạy đi mất.
Mặc kệ đi! Không thèm quan tâm nữa!
Đây không phải là chuyện mà bà ta có thể quản được.
Có phải là do bà ta nói đâu kia chứ, xảy ra chuyện gì cũng không liên quan tới bà ta.
Giờ đã là giữa trưa, nhà Trương Mai Hoa đã chuẩn bị cơm trưa xong xuôi, để những người quân nhân là lính của Cát Kiến Quân đưa của hồi môn tới ăn cơm. Đồ cưới của bên Tần Y Nhu cũng đã hoàn thiện hết, đám người này sẽ từ trấn Tân Giang xuất phát đi về phía nhà trai.
Mấy chiếc xe hồi môn, máy giặt, tủ lạnh, xe máy, vân vân.