Hội đấu giá lần này do một đám doanh nhân hợp tác tổ chức. Vì vậy, người muốn bán cửa hàng mặt tiền, đất đai không chỉ có một hai nhà.
Nhưng Vân Tiên chỉ cần một cửa hàng mặt tiền này thôi.
Bởi vì hội đấu giá được tổ chức long trọng, nên trước khi đi, Trương Chí Phàm cố gắng chưng diện cho mình, thay đổi cách ăn mặc như du côn lúc trước bằng một bộ vest lịch lãm, thoạt nhìn cũng ra dáng một ông chủ lớn.
Trước đó, gã ta chỉ là một tên lưu manh cho vay nặng lãi.
Vân Tiên vẫn ăn mặc như ngày thường, cột tóc đuôi ngựa thật cao. Làn da cô vốn mịn màng trắng ngần nên dù không tô son trát phấn thì ngũ quan vẫn rất xinh đẹp.
Vân Tiên có bờ mi dài mảnh, chớp mắt sẽ tạo cho người ta cảm giác tràn đầy sức sống, bề ngoài trong sáng thuần khiết, khóe môi hơi cong lại khiến người ta không thể ngó lơ.
Trước khi xuất phát, Vân Tiên gõ cửa phòng ngủ của Tư Dịch cách vách.
"Cốc cốc cốc!"
Ba tiếng gõ vang lên, cửa lập tức mở ra.