"Được rồi, vậy chúng ta đấu giá công bằng như ngươi muốn đi." Mộc Hàn Yên nhìn đoàn người xung quanh, suy nghĩ một lát rồi nói.
Nguyên Thiên Ba quá đỗi vui mừng, không ngờ sau đó Mộc Hàn Yên bổ sung thêm một câu: "Cứ lấy Hỏa Cẩm Lan mang đi như vậy, có vẻ như ta đang ức hiếp ngươi. Bỏ đi, cho ngươi một cơ hội!"
Nguyên Thiên Ba suýt chút nữa ngất đi: Cái gì gọi là có vẻ như ngươi ức hiếp ta, ngươi ức hiếp ta còn ít sao? Mặt ngươi dày như vậy sao? Lời này hắn cũng chỉ dám gào lên trong lòng, còn bên ngoài thì đến rắm cũng không dám đánh.
Mọi người xung quanh cũng bối rối, rốt cuộc tên công tử bột của Mộc gia này có chút quyết đoán nào không vậy? Định chọc tức chết mọi người sao?
Không ai để ý rằng, khi nói những lời này, khóe miệng Mộc Hàn Yên hiện ra một nụ cười đầy xảo trá.