Mấy người bọn họ hùng dũng đi về phía Nguyên Thiên Ba, trên người Hoa Nguyệt toát ra luồng khí lạnh lẽo, hai mắt Tư Dung phát sáng, xem ra bọn họ đều có chút hưng phấn.
Mộc Nam đã nghe nói đến đại danh công tử ăn chơi trác táng của Mộc Hàn Yên từ lâu, có điều không thân với nàng, cũng chưa từng thấy tận mắt hành động ăn chơi trác táng của nàng, vì thế có chút kích động mà đi theo sau.
Nguyên Thiên Ba vừa đi vừa nhảy nhót, mắng người hăng say, không chú ý tới mấy người Mộc Hàn Yên đang đi đến. Đến khi vai bị vỗ mấy cái, hắn ta mới quay đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt cười như không cười của Mộc Hàn Yên, tim hắn ta giật thót.
"Nguyên Đại công tử, đã lâu không gặp." Mộc Hàn Yên tươi cười nhã nhặn, tỏ vẻ không có ác ý.
"Ôi, thì ra là Mộc công tử, đã lâu không gặp!" Nguyên Thiên Ba không quen với nụ cười này của Mộc Hàn Yên, miễn cưỡng nặn ra khuôn mặt tươi cười, chào hỏi một câu.