Mạc Khinh Cuồng không nói lời nào, có điều nhìn kĩ lại, tay chân ông ta đang run lên.
Ông ta đã sống mấy trăm năm, tất nhiên khả năng kiềm chế phải giỏi hơn bình thường. Nhưng cho dù ông ta có kiềm chế giỏi hơn nữa, bị một đứa chắt trai mắng đầu óc có vấn đề ngay trước mặt, ông ta cũng tuyệt đối không thể nhịn được nữa.
Mấy trăm năm rồi, mấy trăm năm rồi! Ông ta chưa bao giờ tức giận như vậy.
Tức giận rồi, lão tổ tông tức giận rồi! Mạc Cao Nghĩa chú ý đến đôi tay đang run lên của Mạc Khinh Cuồng, trái tim như sắp nhảy ra ngoài, sợ lão tổ tông trong lúc tức giận sẽ tát một phát chết queo đứa con trai bảo bối của mình.
Ông ta muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy đôi lông mày giật giật của lão tổ tông lại không dám nói ra lời nào.