"Nhìn một chút cũng không mất mát gì." Mộc Hàn Yên không giải thích nhiều, dẫn đầu đi về phía thương hội.
"Ây da! Đây không phải Mộc công tử sao, hôm nay cơn gió nào thổi mấy vị công tử tới đây vậy, mời vào mời vào." Vừa nhìn thấy Mộc Trạch Tiên, chưởng quỹ thương hội tươi cười rạng rỡ tiến lên tiếp đón.
"Ngươi là?" Không ngờ chưởng quỹ lại nhận ra mình, Mộc Trạch Tiên hơi kinh ngạc.
"Tiểu nhân tên Chu Đức Tài, trước đây làm công ở thương hội Kinh Hải, từng gặp Mộc công tử và mấy vị tiểu công tử." Chưởng quỹ nói với vẻ lấy lòng.
Tuy mấy người Mộc Trạch Tiên không được coi trọng ở tông gia, nhưng nói như thế nào bọn họ cũng là con cháu đích truyền, người bình thường vẫn không dám xem thường bọn họ.
Lúc này Mộc Hàn Yên mới biết, không phải thương hội Nam Yên lỗ mãng chạy tới kinh thành rồi cướp đoạt mối làm ăn của những thương hội lâu đời kia mà cũng đã có sự chuẩn bị, trước tiên là đào góc tường nhà người khác.