Gương mặt của Hoa Nguyệt với Tư Dung cũng lạnh như băng, bọn họ thân là hộ vệ, cũng được xem như hạ nhân của Mộc gia, Mộc Thừa Tuyên nói như vậy chẳng khác nào chửi luôn cả hai người bọn họ.
Mộc Hàn Yên cũng chạnh lòng. Tôn ti trật tự, quan niệm đẳng cấp ở đại lục Thánh Đình rất rõ ràng, giữa các kiếm sĩ là như vậy, hào môn thế gia cũng như vậy. Nhưng thành Hắc Thạch nằm ở một nơi khá xa kinh thành, phong tục dân gian cũng giản lược đi nhiều, mà từ nhỏ Mộc Hàn Yên lại được phụ mẫu nuông chiều tự do, thật ra cũng không có quan niệm cấp bậc rõ ràng đến vậy.
Cứ nói về hai người Hoa Nguyệt và Tư Dung chẳng hạn, mặc dù mang danh thị vệ, nhưng trong thâm tâm nàng lại xem bọn họ như bằng hữu, thậm chí còn là những người sát cánh có thể phó thác cả tính mạng trong thời khắc nguy cấp.
Mộc Thừa Tuyên nói vậy không những làm nhục hai mẹ con dì Tú, mà còn sỉ nhục luôn cả Hoa Nguyệt và Tư Dung.