Mộc Vân Thủy sợ người trong cuộc là Mộc Hàn Yên sẽ nhất thời nổi hứng mà nói ra, làm bại hoại thanh danh của ông ta, nên mới tìm mọi cách lấy lòng Mộc Hàn Yên.
"Cửu cung phụng yên tâm đi, ta cũng không phải là kẻ nhiều chuyện, ta sẽ không kéo ông xuống nước, nói ra chuyện ông hạ mình muối mặt cầu xin Triệu Nguyên Cực đâu." Mộc Hàn Yên nói với vẻ thành khẩn.
Nàng đâu phải là loại người nhiều chuyện không biết giữ mồm giữ miệng, đang yên đang lành rêu rao những chuyện này làm gì. Hơn nữa nàng vừa mới tới đây, có Cửu cung phụng rào trước đón sau lấy lòng cũng không phải là chuyện xấu.
"Hả..." Mộc Vân Thủy há hốc miệng nhìn Mộc Hàn Yên, còn nói ngươi không phải là kẻ nhiều chuyện à, cứ nói huỵch toẹt ra như thế này, còn nói ngươi không phải kẻ nhiều chuyện sao?
Đột nhiên Mộc Vân Thủy cảm nhận được một nỗi bất an mãnh liệt.