Mộc Phong gật đầu, đến sức lực để nói chuyện cũng không còn nữa rồi.
"Đợi đã Hàn Yên đại ca, ta cũng đi." Mộc Thành nói.
"Còn có bọn ta, ta cũng đi." Biết Mộc Hàn Yên đi cứu người, đám người Mộc Trạch cũng đi theo.
Lúc đến thành Tiểu Dương, Hoa Nguyệt và Tư Dung đã cùng đồng hành với bọn họ, Khương Ngọc Triết cũng là quen được khi đó, cũng coi như cùng vượt qua sống chết, đương nhiên nàng không thể thấy chết mà không cứu.
"Mọi người đều ở lại đi, với chút thực lực ấy định đi tìm cái chết sao?" Mộc Hàn Yên trầm giọng quát lên.
Đám người Mộc Trạch đồng thời ngừng lại nhìn Mộc Hàn Yên, có vài phần kính sợ. Mộc Hàn Yên lúc này đã hoàn toàn không còn là phế vật ăn mặc lụa là trước kia nữa, nàng đã tạo được uy nghiêm thuộc về riêng mình trong đám vãn bối.
"Ta thông thuộc vùng núi Thạch Sơn." Mộc Thành do dự một chút rồi nói với Mộc Hàn Yên.