"Chặn nó lại, chặn nó lại, chặn nó lại cho ta!" Hạ U Trần hơi hoảng hốt, lớn tiếng ra lệnh cho con thần thú Cùng Kỳ kia.
Bóng dáng của thần thú Cùng Kỳ không còn huyền ảo như trước nữa, dường như nó có được vài phần thực chất, càng uy vũ hung hăng hơn.
Nghe thấy mệnh lệnh của Hạ U Trần, Cùng Kỳ ngửa mặt lên trời gào thét, đuổi theo... Ừ, không phải chạy lên chặn mà là đuổi theo phía sau trứng dị thú, chốc chốc lại giơ móng vuốt ra vồ lấy trứng dị thú, vồ một phát, vồ một phát, lại vồ một phát nữa, nhìn bộ dạng nó rất hưng phấn. Tất nhiên, căn bản nó không thể chạm vào trứng dị thú được, chỉ là chạy theo phía sau vồ lấy, bắt lấy mà thôi.
Đừng nói đám người Mộc Hàn Yên mà đến Hạ U Trần cũng ngẩn người ra.