Nghiêm Vũ Sơ nhìn hiểu ánh mắt của Mộc Hàn Yên, biết nàng sẽ không ngoan ngoãn đưa tay chịu trói. Do dự một lúc, Nghiêm Vũ Sơ cũng biết tuy nhìn qua Mộc Hàn Yên kém hắn ta một cảnh giới, nhưng vì Thiên Tinh Kình Khí không thuần khiết nên tu vi Kiếm Sư của hắn ta chỉ là hữu danh vô thực, còn Mộc Hàn Yên thì hoàn toàn ngược lại, sức chiến đấu thật sự của nàng vượt xa cảnh giới tu luyện biểu hiện bên ngoài.
Nếu ra tay chiến đấu thật sự, chưa chắc Nghiêm Vũ Sơ đã thắng được Mộc Hàn Yên lúc này, thật ra ở lại cũng không giúp được gì, mà ngược lại một mình hắn ta dễ dàng thoát thân hơn.
"Được thôi, ngươi hãy tự bảo trọng." Sau khi suy nghĩ kĩ, Nghiêm Vũ Sơ trịnh trọng chắp tay nói với Mộc Hàn Yên rồi bước đi ra ngoài.
Thấy Nghiêm Vũ Sơ cũng đi rồi, những người khác không nói thêm gì nữa, bọn họ đều đi theo sau.
Hạ U Trần giữ lời hứa, không hề làm khó bọn họ.