Khế ước! Ông ta đang ký khế ước với linh hồn của thần thú Cùng Kỳ này.
Giống như thuật Kết Giới, loại khế ước ràng buộc với dị thú này đã thất truyền, hoặc có thể nói là chưa hoàn toàn thất truyền, nhưng muốn sử dụng nó thì cực kì khó khăn, hơn nữa còn vô cùng mạo hiểm, thế nên cũng chẳng khác gì thất truyền cả.
Ai mà ngờ được, Hạ U Trần lại có thể sử dụng loại thuật Khế Ước này để ký khế ước với một thần thú, hay nói đúng hơn là vong hồn của một thần thú.
Mộc Hàn Yên nhớ lại thuật Khế Ước mà Hạ U Trần đã ngâm xướng, đột nhiên nàng phát hiện, nàng mới chỉ hiểu được ý tứ của ông ta mà thôi, chứ thực ra trật tự dùng từ của ông ta rõ ràng là có lỗi. Trừ phi, ông ta chưa học hết thuật Khế Ước một cách trọn vẹn.
Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của Mộc Hàn Yên, cho dù ông ta đã học hết hay chưa, khế ước vẫn có hiệu lực.
Một cột sáng từ trên trời giáng xuống, kết nối Hạ U Trần và vong hồn mờ ảo của Cùng Kỳ lại một chỗ.