"Ngươi đừng nghĩ chuyện tốt, ta có thể giúp Mộc Thành phạt mạch tẩy tủy, thứ nhất là vì Dịch Tủy Hóa Khí Đan đã hao mòn gần hết kình khí trong cơ thể hắn, sẽ không xảy ra xung đột gì với kình khí của ta. Thứ hai là vì chúng ta tu luyện cùng một loại công pháp, ta rất thành thạo với phương thức vận công của hắn, nếu không cho dù có cứu được hắn, cũng sẽ tổn hại đến kinh mạch của hắn, biến hắn thành một người tàn phế. Còn với ngươi, nếu có phục dùng đan dược nào có độc thì cứ ngoan ngoãn chờ chết đi." Mộc Hàn Yên nhìn ánh mắt hoảng loạn của Ngô Tề Vân, đoán được hắn ta đang có ý gì nên không chút lưu tình mà mắng thẳng. Tên nhãi này suy nghĩ nhanh thật, Mộc Hàn Yên bĩu môi.
"Như vậy đi, nếu như ta phế bỏ tu vi, tu luyện công pháp của các huynh có được không?" Ngô Tề Vân không từ bỏ, lại có thêm ý định khác.