Tuy sức mạnh của hai quả cầu sấm sét vừa rồi không hề nhỏ, nhưng nếu như hắn ta không vội tung người tránh kịp mà vung kiếm lên chống đỡ lại thì ít nhiều cũng nhẹ nhàng hơn, có điều hắn ta lại né tránh như vậy, vừa trùng hợp rơi vào cái bẫy.
Quả nhiên là dị thú Lôi Lang hung ác, xảo quyệt trứ danh, trí thông minh của Lôi Lang không hề thua kém Phong Hồ chút nào.
"Ôi, sao lại ta luôn gặp xui xẻo như vậy?" Ngô Tề Vân âm thầm thở dài một tiếng thê lương. Trước đây hắn ta đã từng biết đến sự lợi hại của Phong Hồ, biết rằng cho dù lần này bản thân có thoát chết cũng khó tránh được bị trọng thương.
"Gào!" Ngô Tề Vân biết đây không phải là lúc tự mình oán trách hối tiếc, hắn ta nghiến răng chém ra một kiếm. Đúng lúc đó, có tiếng kiếm như tiếng rồng gào thét quen thuộc vang lên bên tai, một kiếm mang như ánh sao bạc quen thuộc hiện ra trước mắt một lần nữa.