"Chúng ta cũng không ngờ được hóa ra thương hội có thể kiếm được tiền như vậy, tổ chức mấy buổi đấu giá lại có thể kiếm được hơn vạn ngân lượng." Hai đệ tử trẻ tuổi chuyên khoác lác lên đến tận trời của Khúc Sơn Linh tỏ vẻ mặt thỏa mãn mà nói.
Làm người chủ trì buổi đấu giá, bọn họ được trích phần trăm khá cao, mấy cuộc đấu giá đó cũng kiếm được không ít vốn riêng.
"Thu nhập từng giờ từng khắc mấy vạn mấy chục vạn, chút ngân lượng cỏn con đó các ngươi cũng để ý tới." Mộc Hàn Yên trêu chọc bọn họ.
Nghĩ đến sự khoác lác trước đây của mình, hai đệ tử trẻ tuổi kia xấu hổ đỏ cả mặt.
"Đúng rồi, bảo chúng ta đến đây không phải để khoe khoang thành tích của các ngươi trong thời gian gần đây chứ? Ta biết các ngươi đã vất vả lập công lớn, tối nay ta sẽ mời mọi người đến Tụ Tiên lâu." Lúc này Mộc Nam mới hào sảng nói.
"Không phải, không phải, lục công tử hiểu nhầm rồi, hôm nay mời công tử đến đây là có một chuyện khó nói muốn nhờ công tử." Tôn quản sự nói.