Bị bọn họ vây xung quanh, tiếng ồn ào líu ríu không dứt bên tai đến nỗi đau cả đầu, thế nhưng Mộc Hàn Yên lại nở một nụ cười hân hoan vui mừng trên khuôn mặt. Nàng ngẩng đầu nhìn vẻ mặt vui vẻ của Mộc Duệ An, cũng hiểu ý mà cười với cha mình. Nàng đã mong chờ cảnh tượng đó từ lâu lắm rồi, cuối cùng hôm nay điều này cũng trở thành sự thật. Phụ thân sẽ không còn hổ thẹn vì nàng nữa, sẽ không bao giờ nữa.
Hàn huyên cùng với các huynh đệ tỷ muội một hồi lâu, mọi người mới ai về nhà nấy.