Mộc Hàn Yên gần như điên cuồng vận kình khí, muốn ép độc khí ra ngoài cơ thể. Tuy nàng biết rằng độc dược mà Tông Định Phương đã chọn chắc chắn không tầm thường, với thực lực của nàng bây giờ chưa chắc có thể làm được. Thực tế thì nàng cũng cảm nhận được sự mãnh liệt của độc dược này. Từ lúc bị thương đến giờ chỉ có một khoảng thời gian mười mấy nhịp thở, bả vai nàng đã hoàn toàn tê dại, giống như bị người ta chặt đứt cánh tay vậy. Hai chân cũng nặng nề giống như là bị đổ chì, trong đầu cũng choáng váng.
Thế nhưng cho dù độc tính này mãnh liệt cỡ nào, nàng cũng phải thử, dù cho chỉ cần có một tia cơ hội thì nàng cũng sẽ không bó tay chịu trói.
Đột nhiên Mộc Hàn Yên giật mình, độc khí đó không bị áp chế vào một chỗ giống như nàng hy vọng, mà di chuyển theo Thiên Tâm Công Pháp vận chuyển trong kinh mạch, đi theo một tiểu chu thiên* sau đó đi tới tâm mạch.
(*) Tiểu chu thiên: một vòng tuần hoàn.