Vốn dĩ Mộc Hàn Yên còn trông mong tên thích khách này sẽ lảm nhảm với Nghiêm Vũ Sơ vài câu, để nàng có cơ hội đâm dao từ sau lưng. Ai ngờ tên này lại dứt khoát gọn gàng đến thế, không hề nói thừa một câu nào. Ngay cả mấy tiếng hừ lạnh khinh bỉ lúc hắn ta đối mặt với nàng và Mộc Tử Thanh cũng chính là kiểu đao được mài sắc nên chẳng tốn công chặt củi, hai chưởng kia cũng đánh ra một cách bâng quơ không tốn chút sức lực nào.
Rõ ràng đây mới là thích khách chuyên nghiệp thật sự, nguyên tắc sinh tồn chuẩn mực chính là giết người!
Mắt thấy đường kiếm kia đã đâm vào ngực Nghiêm Vũ Sơ, Mộc Hàn Yên không dám tiếp tục giả chết nữa, ngón tay nàng bất chợt nắm lấy chuôi kiếm, đúng lúc này thì có chuyện kỳ lạ xảy ra.
"Thiên tinh tụ đỉnh, giết!" Bị thanh kiếm kia đâm vào ngực, sắc mặt Nghiêm Vũ Sơ lộ ra nét đau đớn, trong mắt hắn ta đột nhiên vằn lên tia máu, lớn tiếng gào to.