"Nếu như hắn có con mắt tinh tường kia vậy sao lại bị gọi là đệ nhất công tử bột của thành Hắc Thạch." Mộc Hoài Đông khinh bỉ nói.
"Nói ra thì Mộc Duệ An cũng có chút bản lĩnh, sao lại sinh ra đứa con trai vô tích sự như vậy." Tuy trong lòng Tam trưởng lão có ý kình địch với Mộc Duệ An, nhưng vẫn rất công nhận thực lực của ông ấy, thấy những hành động của tên không có não như Mộc Hàn Yên, ông ta không khỏi cảm thấy đáng tiếc cho Mộc Duệ An.
"Hắn vô tích sự là việc của hắn, đáng tiếc cho Mộc Nam lại một lòng một dạ đi theo loại người như hắn." Mộc Hoài Đông ngoài miệng nói là đáng tiếc nhưng trong lòng lại hả hê cười trên nỗi đau của người khác.
Áng chừng lần này Mộc Hàn Yên gặp họa lớn rồi, bây giờ Mộc Nam coi như đang cùng hội cùng thuyền với hắn, Mộc Hàn Yên gặp xui xẻo thì Mộc Nam cũng nhất định không có được kết cục tốt đẹp.