"Ta sẽ giữ đúng lời hứa trước kia, không giết nàng ta, không giúp đỡ nàng ta, sống hay chết phụ thuộc vào số mạng của nàng ta. Hy vọng ngươi cũng hết lòng giữ lời hứa, nếu không dù ở đại lục Thánh Đình xa xôi, chắc chắn ta cũng chém ngươi thành ngàn mảnh, khiến ngươi mãi mãi không được siêu sinh!" Thật lâu sau Thần Chủ mới tự lầm bầm.
Lúc này Tần lão đã sớm rời xa thư phòng, đương nhiên không nhìn thấy sự quạnh quẽ trên gương mặt Thần Chủ và nghe những gì ông ta nói. Hiển nhiên Thần Chủ cũng không nhìn thấy sự lo lắng trong mắt Tần lão.
"Thần Chủ đại nhân, Thiên Tịch đại nhân đã quỳ ở bên ngoài mấy canh giờ rồi." Không biết qua bao lâu một Tế Tư trẻ tuổi đi vào bẩm báo.
"Bảo hắn vào đi." Thần Chủ dằn nỗi lòng xuống, thở dài nói. Với thần niệm cường đại của ông ta, sao không biết Phần Thiên Tịch đã quỳ bên ngoài mấy canh giờ được.
"Sư phụ." Phần Thiên Tịch nhanh chóng đi vào thư phòng, quỳ rạp xuống trước mặt Thần Chủ.