Tuy thực lực của Cao Bằng Trình cũng đạt đến Thần Tâm Tế Tư cấp mười đỉnh phong, tuyệt đối không kém Quan Tu Cẩn, thậm chí có người đồn thật ra thực lực của ông ta đã vượt qua Quan Tu Cẩn, nhưng hiển nhiên là vẫn chưa đủ khi đối mặt với Đỗ Thiên Thừa đang phẫn nộ.
Vào thời điểm này, trốn đi để giữ mạng mới là lựa chọn sáng suốt nhất.
"Không cần lo cho ta!" Cao Bằng Trình lại không để ý đến bọn họ, vẫn kiên quyết đập chùy lớn trong tay xuống.
Mấy người Mộc Hàn Yên đều vô thức dừng lại chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần Cao Bằng Trình rơi vào tình huống xấu sẽ lập tức ra tay cứu giúp.
"Ầm, ầm, ầm…" Bảy tiếng sấm liên tục vang lên.
Mỗi khi một tiếng sấm vang lên, toàn thân Cao Bằng Trình lại run rẩy một trận dữ dội, phun ra một ngụm máu tươi nhưng vẫn chưa lui lấy nửa bước.
Còn Đỗ Thiên Thừa đối diện với ông ta cũng mặt cắt không còn giọt máu, khi tiếng sấm cuối cùng vang lên cũng lập tức lùi lại hai bước, phun ra một ngụm sương máu.