"Ý tốt của Chủ Tế đại nhân thì ta xin nhận, nhưng đạo khác nhau nên không thể cùng đường. Thủ đoạn của Chủ Tế đại nhân trong nghi thức tế thần chúng ta đã được nhìn thấy tận mắt, cũng không muốn rơi vào kết quả giống như Khổng đại nhân." Trên mặt của Nhạc Thiên Luân và Chu Thụ Thành đều lộ ra vẻ khinh bỉ.
"Tốt, tốt, các ngươi đã nhất định muốn chết vậy thì không thể trách ta." Bày kế hại người một nhà dù sao cũng không phải chuyện gì vẻ vang, nghe Nhạc Thiên Luân nhắc đến Khổng Nhân Hòa, sắc mặt Quan Tu Cẩn tối sầm lại, thẹn quá thành giận mà quát lớn.
"Mộc Hàn Yên, ngươi suy nghĩ kỹ chưa, rốt cuộc là bây giờ ngoan ngoãn giao ra Hồn Châu năm màu hay là chờ đến lúc muốn không sống được mới giao ra đây?" Quan Tu Cẩn lại tỏ vẻ mặt tàn khốc nói với Mộc Hàn Yên.