Bên cạnh, Khương Như Sơ vẫn im lặng, chỉ cau mày không biết đang suy nghĩ gì.
"Không xong rồi, không phải lão già này đang lừa gạt ta chứ! Ta phải mau đi xem Quan Thanh Vân còn ở đó không!" Khổng Nhân Hòa đột nhiên dùng tay vỗ trán một cái rồi nhanh chân bước vào thần điện.
Khỏi phải nói, Khương Như Sơ cũng hơi lo lắng Quan Tu Cẩn thấy tình thế không ổn sẽ bỏ mặc đám người bọn họ ở lại rồi chuồn mất, phải biết rằng ngay cả Khổng Nhân Hòa vẫn luôn khăng khăng một mực đi theo ông ta nhiều năm như thế mà còn bị ông ta hãm hại, ông ta còn có chuyện gì mà không làm ra được? Khương Như Sơ nhanh chóng thu hồi tâm tư, đi sát theo.
Rất nhanh, hai người đã thấy được Quan Thanh Vân vẫn hôn mê bất tỉnh, không chỉ có Quan Thanh Vân, dường như những người khác của Quan gia cũng không có gì khác thường.
Hai người rốt cục đã yên lòng, Quan Tu Cẩn thương yêu đứa con trai này nhất, tuyệt đối không thể bỏ rơi hắn ta để chạy trốn một mình.