"Hai người bọn ta đã sớm trao lại thần chức, nhiều năm không để ý tới chuyện phàm tục, tùy tiện nhúng tay vào việc này e rằng không ổn, các ngươi tự nghĩ biện pháp đi." Dương Văn Sinh lên tiếng từ chối.
"Đúng vậy, bọn ta sẽ không tham dự vào loại chuyện này. Bọn ta hơi mệt rồi, đi về nghỉ ngơi trước đã, các ngươi cứ từ từ mà bàn bạc đi." Khâu Vĩnh Thành càng thẳng thừng hơn, lập tức đứng dậy đi ra ngoài.
Đùa gì thế, Quan Thanh Vân vừa là con của Chủ Tế thần điện Sinh Mệnh lại là trò giỏi của Thần Hựu Tế Tư Đậu Nam Sơn, vậy mà Mộc Hàn Yên vẫn đánh, thế thì bọn họ có đứng ra cũng chưa chắc người ta đã nể mặt. Quan trọng nhất chính là thực lực của Mộc Hàn Yên không tầm thường, rốt cuộc mạnh tới mức độ nào bọn họ cũng hoàn toàn không biết, ngộ nhỡ vừa nói chuyện không hợp đã động tay động chân thì biết làm thế nào? Đánh nhau thì cũng đành đi, vấn đề là đánh không lại rồi sao?