"Một khi tiến vào thời kỳ ấu sinh, Hỗn Độn Thiên Hỏa sẽ có linh thức của mình, có thể tự luyện chế một số đan dược hoặc đồ vật. Tuy phẩm cấp của chúng không quá cao nhưng cũng có thể giúp cô bớt được không ít việc." Lăng Bảo Bảo nói.
"Chỉ vậy thôi à." Mộc Hàn Yên hơi thất vọng.
Thần Điện Hoa Vũ bây giờ cái gì cũng thiếu, đan dược cũng không phải là ngoại lệ. Hỗn Độn Thiên Hỏa có thể tự luyện chế một ít đồ vật hoặc đan dược cấp thấp, mang lại sự trợ giúp không nhỏ cho các Tế Tư khác. Chẳng qua một ít đồ vật và đan dược cấp thấp không có ý nghĩa lớn đối với bản thân nàng.
"Ừ, đối với cô thì gần như không có tác dụng gì." Lăng Bảo Bảo cũng ý thức được điểm này. Hắn nhìn Hỗn Độn Thiên Hỏa, lắc đầu rồi nói.
"Ơ?" Lăng Bảo Bảo đột nhiên kêu lên một cách kinh ngạc.
"Chuyện gì vậy?" Mộc Hàn Yên đang rất thất vọng, thấy hắn bỗng nhiên cả kinh, nàng hỏi với vẻ bực bội.
"Cô nhìn kỹ những đường vân này xem." Lăng Bảo Bảo chỉ vào Hỗn Độn Thiên Hỏa mà nói.