Lấy yêu cầu tu luyện của Thần Điện để cân đo đong đếm thì Mộc Hàn Yên là Thần Linh Tế Tư trời sinh. Thiên Linh Trận này giống như được tạo riêng cho nàng, thậm chí ông ta còn chẳng thèm lo lắng.
Có điều ông ta vẫn rất cảm kích ý tốt của Chử Dương Hòa, nở nụ cười vô cùng thân thiết.
Tiếc là nụ cười này lại biến thành sự giễu cợt trong mắt Chử Dương Hòa. Vốn dĩ ông ta đang định cho người ta một ân tình, nào biết chỉ là bản thân tưởng bở thôi, người ta căn bản không cần.
"Mộc đại nhân, không ngờ pháp khí này của nàng ta thật sự cường đại như vậy. Nếu ta đoán không sai thì vì có được món pháp khí này, lão nhân gia ông đã phí bao công sức nhỉ!" Chử Dương Hòa chỉ thấy cực kỳ nhục nhã, cười lạnh mà nói.
"Pháp khí?" Diệp Dịch An không ngờ tới nước này rồi mà ông ta còn độc đoán cho rằng Mộc Hàn Yên cất giấu pháp khí trong người, vậy cho nên vẻ mặt ông ta hơi kinh ngạc.